hinh-co-huong-duong.jpg

Hướng Dương VỀ VỚI MẶT TRỜI

Chị Nguyễn Hướng Dương đã về với mặt trời

Chị Nguyễn Hướng Dương – Giám đốc Thư Viện Sách nói Dành Cho Người Mù, đột ngột qua đời lúc 18 giờ ngày 25/04/2018, hưởng dương 47 tuổi. Không ai trong số những người nghe tin đó là sự thật. Vì Hướng Dương luôn cười sảng khoái, kể cả trong phòng thu âm.

Cuốn sách chị đang vẫn còn dang dở; Thư viện sách nói của chị mới khánh thành trụ sở chưa đầy năm.
Và các kế hoạch kỷ niệm 20 năm thành lập thư viện đang đi vào bước khởi động.

Nhưng sự thật lại vẫn cứ nghiệt ngã như thế. Hướng Dương đã về với mặt trời.

Nhắc đến Hướng Dương không thể không nhắc đến quá trình “đứng dậy và bước đi” của chị, dòng âm thanh biến thành ánh sáng của chị, 20 năm xây dựng Thư Viện Sách nói Dành Cho Người Mù bằng mồ hôi – nước mắt – máu thịt của chị, các Học bổng Hướng Dương dành cho sinh viên, Học bổng Ánh Sen dành cho học sinh mù mà chị sáng lập…

Ngày cuối cùng của chị, chị vẫn sẽ ở lại với Thư Viện Sách nói máu thịt của mình.

Chị Nguyễn Hướng Dương sinh năm 1971. Năm 25 tuổi, khi đang là một Hướng dẫn viên du lịch, một tai nạn giao thông đã cướp đi của chị đôi chân.

Vượt qua cái chết, vượt qua mặc cảm khuyết tật, Hướng Dương đã lại đứng dậy trên đôi chân giả và bước đi đến với các em học sinh mù.

Sau đó chị đến với người mù và sáng lập Thư viện Sách nói đầu tiên ở Việt Nam. Tâm nguyện của chị là dành toàn bộ cuộc đời của mình phục vụ người mù.

Thư viện Sách nói cũng là chương trình “Vì ngày mai phát triển” thứ 101 của báo Tuổi trẻ.

Bức tường giấy trắng. Những vòng hoa trắng, Bài hát “Khát vọng” của các em trường mù Nguyễn Đình Chiểu… Lễ tang của Hướng Dương bắt đầu, nhiều tình cảm ấm áp dành cho chị.

Không chỉ có các học sinh trường Nguyễn Đình Chiểu, các trường mù và mái ấm trẻ em mù, lễ tang còn có những người bạn, cộng sự, những người khiếm thị từ khắp nơi đến tiễn đưa chị Nguyễn Hướng Dương.

Rất nhiều nước mắt nhưng cũng rất nhiều an ủi vì Hướng Dương đã sống một cuộc đời tuy không dài nhưng mỗi ngày đều là một ngày nắng rực rỡ.

“Và sao không là gió, là mây, để thấy trời bao la! 

Và sao không là phù sa mang mỡ màu cho hoa!

Sao không là bài ca của tình yêu đôi lứa !

Sao không là mặt trời, gieo hạt nắng vô tư … »

Sau bài hát, các em học sinh trường mù Nguyễn Đình Chiểu tụ lại bàn tính cho bài hát ngày mai sẽ hát để tiễn chị. Tất cả đều là những bài hát mà mới tuần trước, tháng trước đây thôi, chị Hướng Dương còn hát cùng các em…

                                                                                              Phạm Vũ
                                                                                         ( Báo Tuổi trẻ )

 

 

 

 

Để lại chia sẻ của bạn

Bình luận (0)